Nghỉ hưu với mức lương hơn 44 triệu đồng/tháng, sau nửa năm, cụ ông U70 phải gặp bác sĩ tâm lý: “Tôi không biết mỗi sáng phải làm gì”

Nghỉ hưu với mức lương cao nhưng cụ ông Trung Quốc vẫn rơi vào khủng hoảng vì mất phương hướng sau khi rời bỏ công việc đã gắn bó hơn 40 năm.

Sau hơn 40 năm làm việc trong ngành điện lực ở Thượng Hải, ông Trần Kiến Quốc (68 tuổi) cũng đến tuổi nghỉ hưu. Bạn bè và đồng nghiệp xem ông là người “về hưu đáng mơ ước” khi có mức lương hưu gần 12.000 NDT/tháng (hơn 44 triệu đồng), nhà riêng giữa trung tâm thành phố và các con đều đã thành đạt. Thế nhưng chỉ nửa năm sau, ông Trần phải tìm đến bác sĩ tâm lý vì rơi vào trạng thái trầm cảm nhẹ.

“Ngày đầu tiên nghỉ hưu, tôi thấy nhẹ nhõm. Ngủ dậy muộn, đi dạo công viên, ăn sáng thong thả. Nhưng đến ngày thứ năm, tôi bắt đầu thấy trống rỗng. Không còn cuộc họp, không còn đồng nghiệp, không ai cần gọi điện cho tôi nữa. Tôi nhận ra mình không biết mỗi sáng phải làm gì,” ông kể lại trong buổi tư vấn đầu tiên.

Từ “cuộc sống đáng mơ ước” đến chuỗi ngày lạc lõng

Trong suốt hơn 40 năm công tác, ông Trần luôn là người bận rộn. Ông từng giữ chức trưởng bộ phận kỹ thuật, quen với việc bị điện thoại reo bất cứ lúc nào, quen với nhịp sống đầy trách nhiệm. Khi nghỉ hưu, ông dự định học nhiếp ảnh, đi du lịch cùng vợ. Tuy nhiên, thực tế lại khác.

 “Bạn bè cùng trang lứa đều bận chăm cháu hoặc đã chuyển đi nơi khác. Tôi gọi họ đi uống trà, ai cũng bận. Vợ mất sớm, con cái ở xa, tôi không biết chia sẻ niềm vui với ai cả,” ông kể.

Nghỉ hưu với mức lương hơn 44 triệu đồng/tháng, sau nửa năm, cụ ông U70 phải gặp bác sĩ tâm lý: “Tôi không biết mỗi sáng phải làm gì”- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ: Internet

Những buổi sáng sau đó, ông Trần thường ngồi ở ban công nhìn dòng xe qua lại, cảm giác thời gian trôi chậm đến mức bức bối. 

“Tôi từng nghĩ nghỉ hưu là được tự do. Thế nhưng khi mọi mục tiêu công việc biến mất, tôi không biết mình tồn tại để làm gì,” ông chia sẻ trong nhật ký mà bác sĩ khuyên ông viết hằng ngày.

Khi “đủ đầy vật chất” không đồng nghĩa với an yên

Bác sĩ tâm lý phụ trách điều trị cho ông Trần cho biết trong vài năm gần đây, số người cao tuổi có thu nhập ổn định nhưng gặp vấn đề tâm lý sau khi nghỉ hưu đang tăng nhanh.  Nguyên nhân là do nhiều người có điều kiện vật chất tốt nhưng không chuẩn bị cho sự thay đổi tâm lý. Họ mất đi cảm giác được cần đến, cảm giác kiểm soát và mục tiêu sống.

Bác sĩ này cũng cho biết người nghỉ hưu tại các thành phố lớn thường thừa nhận cảm thấy “cô đơn hoặc vô định” trong năm đầu tiên sau khi rời công việc. Đặc biệt, nhóm từng nắm vị trí quản lý hoặc có cường độ làm việc cao dễ rơi vào khủng hoảng bản sắc khi chuyển sang cuộc sống nhàn rỗi.

Bác sĩ cũng khuyên rằng, những người như ông Trần cần học cách tái thiết lập giá trị bản thân: bắt đầu từ việc chăm sóc chính mình, xây dựng các mối quan hệ xã hội mới và tìm lại niềm vui trong những điều giản dị hằng ngày.

Nghỉ hưu với mức lương hơn 44 triệu đồng/tháng, sau nửa năm, cụ ông U70 phải gặp bác sĩ tâm lý: “Tôi không biết mỗi sáng phải làm gì”- Ảnh 2.

Ảnh minh hoạ: Internet

Làm theo lời bác sĩ, sau 3 tháng trị liệu, ông Trần dần điều chỉnh được nhịp sống. Ông bắt đầu sắp xếp lại nhịp sinh hoạt, dành thời gian cho những điều từng bị bỏ lỡ: đọc sách, chụp ảnh, đi bộ, trò chuyện với con cái và mọi người xung quanh. Ông cũng tham gia các câu lạc bộ dành cho người cao tuổi, học cách chia sẻ, lắng nghe và mở rộng mối quan hệ xã hội.

“Bây giờ, tôi vẫn chưa quen hoàn toàn, nhưng tôi đã biết mình muốn làm gì. Tôi chụp ảnh để ghi lại những khoảnh khắc mà trước đây vì bận rộn tôi từng bỏ lỡ,” ông Trần nói.

Sau biến cố tâm lý trong những tháng đầu nghỉ hưu, ông Trần nhận ra rằng suốt hơn nửa đời người, ông chỉ biết sống cho công việc mà quên mất cách sống cho chính mình. Ông hiểu rằng điều khiến con người sụp đổ sau khi nghỉ hưu không phải là thiếu tiền, mà là mất đi cảm giác được cần đến. 

Nhờ các buổi trị liệu tâm lý, ông Trần học được cách sống chậm lại và trân trọng những niềm vui nhỏ bé. Điều quan trọng nhất mà ông cụ này rút ra là: hạnh phúc tuổi già không đến từ số tiền lương hưu, mà là vẫn cảm thấy mình có ích và có mục tiêu sống. Tiền có thể mang lại sự an toàn, nhưng không thể lấp đầy sự cô đơn hay khoảng trống trong tâm hồn.

“Giờ tôi hiểu, hạnh phúc tuổi già không phải là lương hưu bao nhiêu, mà là mỗi sáng thức dậy, vẫn biết mình sống để làm gì”, ông Trần Kiến Quốc chia sẻ.

 (Theo Toutiao)