Khi chăm chỉ không đủ để thăng tiến
Tôi đã gắn bó với công ty suốt 8 năm, tận tâm cống hiến với hy vọng một ngày nào đó sẽ được đề bạt, thăng tiến. Tôi tin rằng chỉ cần làm việc chăm chỉ, lãnh đạo sẽ nhìn thấy và ghi nhận. Nhưng hết lần này đến lần khác, cơ hội cứ lặng lẽ trôi qua, trong khi những đồng nghiệp có năng lực trung bình nhưng khéo léo trong quan hệ lại lần lượt thăng tiến.

Ảnh minh hoạ
Khi ông Lý - lãnh đạo trực tiếp của tôi nghỉ hưu, tôi không nhận được bất kỳ lời nhắn nhủ nào từ ông, thậm chí một câu động viên cũng không. Lãnh đạo mới, ông Trương, được điều từ đơn vị khác đến. Ngay lập tức, cả công ty vội vã chào đón, nịnh bợ ông Trương, trong khi cái tên Lý nhanh chóng bị quên lãng.
Dù trong lòng có chút oán trách, nhưng tôi vẫn ghi nhớ công lao dìu dắt của ông Lý trong những ngày đầu vào nghề. Vì vậy, tôi chủ động giúp ông dọn dẹp văn phòng, thu xếp đồ đạc. Khi ông rời đi, tôi là người duy nhất tiễn ông ra xe. Trước khi đi, ông chỉ nói một câu đầy ẩn ý: "Sau này có thời gian thì đến gặp tôi, tôi có chuyện muốn nói với cậu".
Mãi nửa năm sau, tôi mới nhớ đến lời dặn ấy. Nhưng lần này, tôi không chỉ đến thăm, mà còn mang theo một thắc mắc day dứt. Tôi mua chút quà đến nhà thăm ông Lý. Ông giữ tôi lại ăn tối. Sau vài phút, tôi không kìm được mà hỏi: "Tại sao tôi làm việc chăm chỉ như vậy mà không được thăng chức?"
Ông Lý cười nhạt: "Việc cậu đến đây hôm nay chính là câu trả lời". Tôi sững sờ. Ông tiếp tục: "Lúc tôi còn làm việc, cậu chẳng bao giờ thân thiết, kết bạn và trò chuyện. Giờ tôi về hưu, cậu mới đến, chứng tỏ cậu là người có tâm, nhưng không hiểu quy tắc ngầm. Cậu chỉ biết làm việc, nhưng không biết cách đối nhân xử thế. Trong công việc, ngoài hiệu suất, quan hệ cũng đóng vai trò quan trọng".
Thấy tôi im lặng suy nghĩ, ông nói tiếp: "Có rất nhiều người giỏi, nhưng nếu lãnh đạo cần người, họ sẽ ưu tiên những ai thân cận. Không phải vì quà cáp, mà vì quà thể hiện sự kết nối, sự trung thành. Cậu nghĩ chỉ cần làm tốt công việc là đủ sao? Không có quan hệ, chẳng khác nào thuyền không gió - dù có tài, cậu vẫn bị che khuất".
Ông chậm rãi nói: "Trong biển lớn, dù thuyền của cậu có chắc chắn đến đâu, nếu không có gió đẩy, mãi mãi cũng chỉ dập dềnh tại chỗ. Lãnh đạo chính là cơn gió ấy - nếu họ không thổi, thuyền của cậu chẳng thể ra khơi. Nếu không có quý nhân nâng đỡ, cậu phải tự tìm cách tạo ra họ. Nhưng gieo hạt cũng phải đúng mùa, nếu đợi đến khi đất cằn cỗi mới vun trồng, thì còn mong gì ngày hái quả? Giờ tôi đã rời đi, chẳng còn gì để hỗ trợ cho cậu nữa".
Trước khi tôi rời đi, ông Lý dặn dò: "Cậu có thể đến gặp tôi, nhưng đừng để lãnh đạo mới biết". Câu nói ấy như một ẩn ý sâu xa, nhưng tôi không hỏi thêm. Tôi hiểu bài học ông muốn truyền đạt, nhưng vẫn không thể ép mình cúi đầu theo những quy tắc ngầm. Tôi chọn con đường của riêng mình làm việc chăm chỉ, sống đúng với giá trị bản thân. Nếu thăng chức, đó là may mắn nếu không, tôi cũng chẳng trách ai.

Nửa năm sau, tôi bất ngờ nhận được quyết định thăng chức. Trong lòng tràn đầy niềm vui, tôi muốn báo tin này cho ông Lý, để chứng minh rằng không cần luồn lách, tôi vẫn có thể thành công. Như lần trước, tôi lại mua quà đến nhà ông. Nhưng khi cánh cửa vừa mở ra, tôi khựng lại. Trước mắt tôi, ông Trương lãnh đạo mới đang cùng ông Lý nâng ly, ánh mắt họ đầy ẩn ý.
Thấy tôi, ông Trương mỉm cười, ra hiệu cho tôi ngồi xuống rồi chậm rãi nói: "Hai mươi năm trước, tôi cũng từng như cậu là học trò của ông Lý. Tôi đã đi nhiều nơi, chẳng ngờ có ngày lại quay về đây trong vị trí này. Sáu tháng qua, tôi quan sát cậu. Cậu làm việc chăm chỉ, nhưng không tìm cách tiếp cận tôi. Điều đó khiến tôi tò mò. Và rồi, ông Lý đã nhiều lần nhắc đến cậu, nói rằng cậu là người trung thực, thực tế, không chạy theo lối mòn xu nịnh. Những người như cậu, công ty này cần".
Tôi lặng người, bao nhiêu câu hỏi bỗng chốc tan biến. Không cần thêm lời nào, tôi nâng trà, một chén chúc người thầy cũ, một chén chúc lãnh đạo mới, và một chén cho công việc tương lai của tôi được suôn sẻ và thuận lợi.
Bí quyết xây dựng quan hệ nơi công sở
Sau cuộc trò chuyện với ông Lý, tôi nhận ra rằng làm việc chăm chỉ thôi là chưa đủ. Muốn thăng tiến trong sự nghiệp, ngoài năng lực chuyên môn, còn cần phải biết cách xây dựng quan hệ với đồng nghiệp và lãnh đạo. Một người có thể giỏi chuyên môn, nhưng nếu không tạo dựng được sự tin tưởng và kết nối với cấp trên, cơ hội phát triển sẽ trở nên hạn chế.
Mối quan hệ nơi công sở không chỉ dừng lại ở công việc, mà còn cần sự gắn kết ở mức độ cá nhân. Hãy để lãnh đạo coi bạn là một cộng sự đáng tin cậy, chứ không chỉ là một cấp dưới đơn thuần. Khi họ cảm nhận được sự chân thành và tinh thần đồng hành của bạn, họ sẽ sẵn sàng tạo điều kiện và trao cơ hội khi có thể. Thành công trong sự nghiệp không chỉ phụ thuộc vào năng lực, mà còn dựa vào việc bạn có thể tạo dựng những mối quan hệ bền vững ra sao.

Sự quan tâm không nên chỉ xuất hiện khi bạn cần một điều gì đó. Nhiều người chỉ thể hiện sự kính trọng hay tặng quà vào những dịp đặc biệt, nhưng điều đó dễ khiến mối quan hệ trở nên gượng ép. Hãy đầu tư vào mối quan hệ ngay từ trước bằng những hành động nhỏ nhưng chân thành, như một lời hỏi thăm, một sự hỗ trợ kịp thời. Khi đó, sự giúp đỡ từ lãnh đạo sẽ đến một cách tự nhiên, bởi họ cũng cảm nhận được giá trị của bạn.
Bản chất của việc xây dựng quan hệ nơi công sở không phải là nịnh bợ hay lấy lòng, mà là hiểu rõ giá trị của sự kết nối. Người vừa có năng lực, vừa biết cách tạo dựng quan hệ đúng cách sẽ có nhiều cơ hội hơn để thăng tiến và đạt được thành công bền vững.
Theo Sohu