Tôi là người phụ nữ có số khổ, năm 27 tuổi mất chồng, ở vậy nuôi 2 con. Để có tiền lo cho con ăn học bằng bạn bè, tôi làm đủ mọi việc, làm từ sáng sớm đến tối muộn, dường như với tôi không có ngày nghỉ. Con cái học hành giỏi giang, ngoan ngoãn là động lực giúp tôi kiếm tiền.
Vất vả cả đời người, cứ ngỡ ở tuổi U60, tôi sẽ được nghỉ ngơi an nhàn hưởng thụ tuổi già bên con cháu nhưng cuộc đời thật phũ phàng, đứa con trai của tôi bị bệnh và mất sau 2 tháng điều trị tại bệnh viện.
Trước khi mất, con lo cho tuổi già của mẹ, con từng hứa sẽ chăm sóc tốt cho tôi sau này, tâm nguyện chưa thực hiện được đã ra đi trước. Con gái tôi lấy chồng xa, vài năm mới về thăm mẹ một lần, tôi sống cùng với vợ chồng con trai. Lo sợ sau khi mất, vợ lấy chồng mới sẽ hắt hủi mẹ ra khỏi nhà nên con trai đã đưa sổ đỏ cùng cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ cho tôi giữ.
Con tôi mất đến nay là 4 tháng, người ở lại vẫn chưa hết đau lòng. Mỗi lần ai nhắc đến con trai tôi là con dâu lại khóc làm tôi cũng không thể kìm được lòng. Tối nào con dâu cũng ngồi trước di ảnh của chồng cả tiếng đồng hồ, nói chán rồi khóc. Lúc đầu tôi cũng động viên con nhưng rồi chính bản thân tôi cũng nhớ con khôn nguôi.
![Con trai để lại toàn bộ tài sản cho mẹ già U60 giữ, nhưng chỉ một câu nói của ông thông gia làm bà mẹ giật mình thảng thốt- Ảnh 1. Con trai để lại toàn bộ tài sản cho mẹ già U60 giữ, nhưng chỉ một câu nói của ông thông gia làm bà mẹ giật mình thảng thốt- Ảnh 1.](https://cafefcdn.com/203337114487263232/2025/2/7/386-1738642479617536056002-1738653179228-1738653180289636577857-1738938073587-17389380737851988850268.jpg)
Ảnh minh họa
Hôm trước, ông thông gia qua nhà tôi chơi, lúc đó, con dâu đi làm chưa về. Ông nói:
"Ngôi nhà mà chúng ta đang ngồi đây là toàn bộ tiền của con gái tôi bỏ ra, còn con rể không chi ra đồng nào. Vì yêu chồng nên con tôi không tính toán thiệt hơn, sẵn sàng để con rể cùng đứng tên trong sổ đỏ và rước bà về sống cùng. Thậm chí trước lúc mất, con rể cầu xin con tôi đừng đi bước nữa, ở vậy chăm lo cho mẹ già và đưa sổ đỏ cho bà giữ mới yên tâm nhắm mắt.
Con trai bà thật khôn khéo quá, còn tôi thấy thương con gái, còn trẻ mà đã phải chịu cảnh ở góa cả đời. Nhìn con tiều tụy từng ngày mà lòng tôi đau lắm bà có biết không?".
Để chứng minh bản thân không nói sai, ông ấy đưa cho tôi xem bản hợp đồng photo mà con dâu mua nhà. Những lời ông thông gia nói làm tôi giật mình, con trai lo cho mẹ nhiều mà không đoái hoài đến cảm nhận của vợ. Con dâu thương con tôi nhiều đến nỗi không có toan tính gì hết. Gia đình tôi có lỗi với con dâu rồi. Hiện tại tuổi già của tôi chưa có khoản tiết kiệm nào, chỉ có tiền lương hưu 4 triệu/tháng. Tôi muốn đưa hết tiền tiết kiệm và cuốn sổ đỏ của con trai cho con dâu giữ. Theo mọi người, tôi làm thế có ổn không?