Nhiều người thường cho rằng một khi có tiền tiết kiệm dồi dào và khoản lương hưu ổn định thì tuổi già sẽ an nhàn, sung túc. Thế nhưng, câu chuyện của ông Lưu 62 tuổi, nguyên Chủ tịch một doanh nghiệp tại Thượng Hải, Trung Quốc lại khiến nhiều người phải suy ngẫm.
“Tôi cứ nghĩ mình đã chuẩn bị đủ”
Khi nghỉ hưu vào năm 60 tuổi, ông Lưu có hơn 3 triệu NDT (khoảng 11 tỷ đồng) gửi ngân hàng. Ngoài ra, mỗi tháng ông nhận lương hưu gần 5.500 NDT (khoảng 20 triệu đồng). So với mặt bằng chung, đây là con số đáng mơ ước. Ông từng tự tin chia sẻ với con cái: “Cha không cần lo lắng gì nữa, tuổi già chỉ việc hưởng thụ”.
Hai năm trước, những ngày đầu rời văn phòng, ông Lưu cảm thấy vô cùng khoan khoái. Không còn áp lực họp hành, không còn những cuộc điện thoại công việc dồn dập, ông dành thời gian đi du lịch, chơi golf, gặp bạn bè cũ. Tiền bạc trong tài khoản đủ để ông chi tiêu thoải mái mà không phải đắn đo.
Thế nhưng, sự hứng khởi ấy không kéo dài lâu. Sau vài chuyến du lịch xa, ông nhận ra mình không còn nhiều động lực khám phá. Những buổi tụ tập bạn bè cũng thưa dần khi mỗi người một hoàn cảnh, người bận chăm cháu, người đau yếu không đi lại nhiều.

Ảnh minh họa
Ngay cả golf – thú vui từng khiến ông say mê cũng trở thành gánh nặng, vừa tốn kém, vừa nhàm chán vì thiếu người đồng hành.
Ở nhà, ông Lưu bỗng thấy mình như “người thừa”. Con trai và con dâu bận rộn với công việc. Cháu nhỏ đi học cả ngày. Còn vợ ông vốn quen tay nội trợ nên không thích bị ông xen vào.
Ông thử tham gia vài câu lạc bộ dưỡng sinh nhưng không hợp, cảm thấy gượng gạo, khó bắt chuyện với những người hoàn toàn xa lạ.
“Tiền trong ngân hàng vẫn còn, lương hưu vẫn đều đặn nhưng tôi cảm thấy mỗi ngày trôi qua dài dằng dặc, chẳng biết làm gì để thấy ý nghĩa”, ông tâm sự.
Khi tiền không còn là lời giải
Nhiều người nghĩ rằng 11 tỷ đồng tiết kiệm cùng lương hưu 20 triệu đồng/tháng đã là nền tảng vững chắc cho tuổi già. Thực tế, ông Lưu nhận ra tiền không thể mua được niềm vui thường nhật. Ông bắt đầu chi tiêu nhiều hơn cho các tiện nghi đắt đỏ: mua sắm nội thất, đổi điện thoại đời mới, thuê tài xế riêng. Song niềm vui chỉ thoáng qua, còn sự trống rỗng thì ngày càng lớn.
Ông từng thử đầu tư để tìm lại cảm giác “được ra quyết định”, nhưng những biến động thất thường lại khiến ông thêm căng thẳng. Sau vài lần thua lỗ nhỏ, ông quyết định dừng lại. “Không còn mục tiêu công việc, không còn vai trò rõ ràng trong gia đình, tôi thấy mình trượt dài trong sự tẻ nhạt”, ông ngậm ngùi.
Tình huống của ông Lưu không phải là trường hợp cá biệt. Nhiều người nghỉ hưu đang đối mặt với câu chuyện tiền bạc đủ đầy nhưng tinh thần lại rơi vào khoảng trống.
Thực tế, tiền bạc là điều kiện cần, nhưng không đủ để bảo đảm tuổi già hạnh phúc. Người về hưu cần chuẩn bị tâm thế, tìm ra vai trò mới trong gia đình và xã hội. Nếu không, họ dễ rơi vào cảm giác cô đơn và mất phương hướng.
Sau hai năm “bế tắc”, ông Lưu bắt đầu thay đổi. Ông tham gia khóa học vẽ tranh thủy mặc ở trung tâm văn hóa cộng đồng. Ban đầu chỉ để giết thời gian, nhưng dần dần, ông tìm thấy niềm vui khi tự tay hoàn thành từng bức tranh, rồi mang tặng bạn bè, người thân. Ngoài ra, ông còn đăng ký làm tình nguyện viên tại thư viện địa phương, hỗ trợ trẻ em đọc sách.
“Không ai ngờ một người từng quen với bàn họp, con số, nay lại say mê ngồi bên giá vẽ hay đọc truyện cho trẻ nhỏ. Nhưng chính điều đó giúp tôi cảm thấy mình vẫn có ích”, ông chia sẻ.
Ở tuổi 62, ông Lưu thấm thía rằng chuẩn bị cho tuổi già không chỉ là tích lũy tiền bạc, mà còn là nuôi dưỡng sở thích, duy trì các mối quan hệ và giữ tinh thần cởi mở.